Tìm kiếm
Đóng khung tìm kiếm này.

Truyện rất ngắn: Lá thư nơi góc bàn

Truyện rất ngắn Báo Mực Tím về tuổi học trò: "Có một lá thư rơi, Chắc chữ buồn biết mấy, Mắt chưa từng được thấy, Sao nhớ hoài, chữ ơi!..."
Truyen-ngan-Muc-Tim-Tuoi-Hoc-Tro
Ảnh minh họa (sưu tầm)

Buổi học cuối cùng, những quyển lưu bút được chuyền tay nhau. Đợi nhỏ ở cửa lớp, khi bạn bè đã kéo nhau xuống sân trường chụp hình, hắn gửi trả nhỏ quyển lưu bút, âm thầm đính kèm một lá thư. Nhỏ vội vàng, ngượng ngịu cất lưu bút vào cặp, lá thư vô tình rơi ở góc bàn đúng lúc lớp trưởng chạy đến giục:

– Hai bạn! Xuống chụp hình với lớp mau lên!

Cả hai đứa bối rối nhìn nhau rồi nhanh chân theo lớp trưởng. Lá thư vẫn nằm im nơi góc bàn.

    Từng cánh cửa lớp đã được khóa lại mà hắn vẫn còn đứng tần ngần. Có những lời chẳng bao giờ được nói ra.

—————

Hai hôm sau, hắn vào facebook nhỏ, thấy dòng note:

“Có một lá thư rơi
Chắc chữ buồn biết mấy
Mắt chưa từng được thấy
Sao nhớ hoài, chữ ơi!”

Hắn khẽ mỉm cười rồi lóc cóc gõ một dòng tin nhắn…

Picture of Nguyễn Hồ Mạnh Khang

Nguyễn Hồ Mạnh Khang

Khang thích viết và kết nối cùng mọi người qua những câu chuyện hay những cuộc gặp gỡ...

Một bình luận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *